Lê Đình Đức đang là VĐV bóng bàn rất đáng chú ý của Việt Nam. Ở giải VĐQG 2025 cách đây ít ngày, Lê Đình Đức đã góp công mang về 2 HCV cho CLB CAND T&T (đồng đội nam, đôi nam).
Chia sẻ về cơ duyên của mình đến với bóng bàn, tay vợt sinh năm 1999 kể: “Cơ duyên bóng bàn của em đến từ bố. Bố em là một người rất đam mê thể thao, đặc biệt là môn bóng bàn. Bố đã cho em tập bóng bàn từ năm 5 tuổi. Bố không phải là vận động viên gì, nhưng cực kỳ yêu thích. Ngày xưa nhà không có điều kiện, nhưng bố vẫn rất đam mê và đặt nhiều kỳ vọng vào em, mong em sẽ theo đuổi được đam mê của bố.
Khi em khoảng 10 tuổi, ở tập đoàn T&T cũng mới thành lập Câu lạc bộ Bóng bàn. Thầy Cường là người đầu tiên của CLB đi tìm kiếm tài năng trên toàn quốc. Quê em ở Đắk Nông, xa Hà Nội. Thầy thấy em có triển vọng, ngỏ ý với bố em muốn em ra theo nghiệp. Gia đình em phản đối nhiều vì ở ngoài Bắc không có người thân. Bố một mực muốn em đi, nhưng ông bà và mẹ lại không muốn.
Nhà có hai quan điểm trái ngược về việc em đi hay không, và sau này em cũng muốn đi. Em đã bảo với mẹ cho con theo thể thao chuyên nghiệp. Lúc đó em cũng đã 10 tuổi rồi. Lúc đầu mới ra, em gặp các anh chị tại câu lạc bộ, mọi người cách nhau 1-2 tuổi thôi nên rất vui. Nhưng sau tầm một tuần, em bắt đầu nhớ nhà, khóc và đòi về. Bố mẹ cũng động viên em cố gắng.
Thời gian đầu, ông nội em rất lo lắng khi thấy cháu khóc. Ông còn nói với bố mẹ em rằng “Nếu chúng mày không nuôi được nó thì tao sẽ nuôi!”. Ông cũng trải qua khó khăn nên lo cho cháu khi ra ngoài. Sau này, ông đến thăm em ở Hà Nội, thấy cơ sở vật chất của câu lạc bộ tốt, ông bắt đầu đồng ý.
Ngoài việc nhớ nhà, đợt mới ra Hà Nội, ai cũng gặp những khó khăn khác nhau. Mới 9-10 tuổi, em đã phải tự lập. Lúc đó em chỉ biết cố gắng để theo đuổi đam mê thôi!”

Lê Đình Đức từ một cậu bé ở Đắk Nông, vượt qua căn bệnh hiểm nghèo để vươn lên đỉnh cao bóng bàn Việt Nam.
Trong gần 15 năm theo đuổi đam mê bóng bàn chuyên nghiệp, đã có thời điểm Đình Đức chìm vào bóng đen, tưởng như phải bỏ dở sự nghiệp, thậm chí không thể sinh hoạt bình thường.
Đấy là hồi năm 2013, tay chân Đức bỗng nhiên teo tóp lại, không còn đi lại được. Sau đó Đức được chẩn đoán là viêm cột sống dính khớp tự phát tuổi thiếu niên rất nặng. Nếu không được chữa trị kịp thời, căn bệnh này có thể lấy đi khả năng vận động, khiến Đức đối mặt với nguy cơ tàn phế.
“Lúc đầu, em nghĩ có lẽ do tập luyện quá sức nên mới bị đau khớp, đó chỉ là chuyện bình thường trong thể thao. Nhưng sau 1-2 tuần, em cảm thấy khớp sưng và được thầy Cường đưa đi khám. Bác sĩ chuẩn đoán em bị viêm cột sống dính khớp tự phát. Thầy Cường khuyên em điều trị từ từ.
Sau một tháng, em không đi lại được nữa. Lúc đó, bác sĩ nói đến việc chạy chữa sẽ mất số tiền cho thuốc men rất lớn mà chưa chắc khỏi. Bởi em cũng là một trong những ca đầu tiên ở Việt Nam vào chương trình chạy chữa căn bệnh ấy. Em đã thử 5 loại thuốc và cuối cùng chữa trị thành công sau khoảng một năm, rồi quay lại tập luyện.
Lúc ấy, số tiền là rất lớn và gia đình em không thể lo nổi. Em từng cảm thấy rất tuyệt vọng. Thầy Cường cũng có báo cáo lên cho bác Hiển. Và bác đã nói rằng “Cháu nó còn nhỏ quá, bây giờ chúng ta phải cố gắng chạy chữa cho cháu nó. Nếu cháu nó không thể trở lại tập luyện thể thao thì cũng phải cố gắng chữa để cháu nó sinh hoạt được như một người bình thường”. Em rất xúc động vì điều đó.
Khi khỏi bệnh, em vẫn đam mê và không muốn về học hoặc theo đuổi nghề khác. Bác sĩ cho biết cơ hội để tập thể thao chuyên nghiệp gần như không còn, nhưng em không chấp nhận điều đó. Thầy Cường cũng động viên em, và em đã hỏi thầy có cho em tiếp tục theo đuổi không, em sẽ cố gắng vài năm nữa nếu thầy thấy không được thì em chấp nhận rút lui. Thầy thấy được đam mê của em, nên giữ em ở lại”.

Bầu Hiển xoa đầu, khen ngợi và động viên Lê Đình Đức.
Vượt qua căn bệnh quái ác ấy là nhờ quyết tâm của Lê Đình Đức, nhờ sự đoàn kết – yêu thương của CLB bóng bàn T&T, cũng như nhờ sự hỗ trợ đầy tình cảm và phóng khoáng của bầu Hiển. Chính bởi thế, trong tâm Lê Đình Đức luôn biết ơn Chủ tịch tập đoàn T&T.
“Em đã có cơ hội gặp bầu Hiển, nhưng khi đó còn rất nhỏ nên chưa cảm nhận được nhiều. Em rất mong có thể được gặp bầu Hiển nhiều hơn, có thể gửi lời cảm ơn bác đã luôn hỗ trợ chung cho CLB bóng bàn CAND T&T và hỗ trợ rất nhiều cho riêng em, để có được ngày hôm nay”.
Về phía mình, khi nhắc lại câu chuyện hỗ trợ Lê Đình Đức chữa chấn thương, bầu Hiển không nhận công lao gì cho bản thân, thay vào đó ông khen ngợi VĐV và toàn thể CLB CAND T&T:
“Chuyện của Đình Đức thú thật đã lâu, tôi không nhớ lắm nhưng khi cháu có thành tích, đã gợi lại chuyện ấy với tôi. Nó thể hiện sự kiên trì, nhẫn nại của toàn đội, Ban huấn luyện cho tới VĐV.
Thành tích ngày hôm nay là sự phấn đấu, hy sinh, mồ hôi nước mắt, VĐV khi còn bé đã phải tập trung với nhau, xa nhà, nhớ nhà, đủ thứ chuyện, vất vả, rất khó khăn.
Lê Đình Đức gợi lại tôi mới nhớ. Đức thể hiện tinh thần không chỉ có thể thao mà là tinh thần văn hóa, đoàn kết của các bạn trẻ. Mình là dân thể thao nhưng vẫn phải phát triển trên nền tảng văn hóa. Các bạn cõng nhau, gánh vác chia sẻ cùng Đức khi bị ốm. Hình ảnh này cần tiếp tục được lan tỏa”.
Ước muốn gặp bầu Hiển nhiều hơn của Đình Đức đã được đáp ứng ngay tối 5/6, khi bầu Hiển tới dự lễ trao thưởng cho các CĐV CLB CAND T&T ở giải VĐQG 2025. Tại đây, bầu Hiển đã dành nhiều lợi khen cho Đình Đức, đồng thời xoa đầu VĐV này để khích lệ.
Cuối buổi lễ, bầu Hiển cũng dành thời gian ở lại, gặp riêng các VĐV trong đó có Đình Đức, mạnh mẽ truyền tải tinh thần đến các VĐV phải luôn mạnh mẽ, quyết tâm vươn lên đỉnh cao, không chỉ là lấy được thêm các thành tích hiện ở tương lai, mà còn vươn ra khu vực thậm chí là châu Á.
Trở lại với Đình Đức, VĐV này tâm sự về mục tiêu ngắn hạn sắp tới và tương lai dài phía trước: “Ở Việt Nam, bóng bàn còn chưa được phát triển như bóng đá hay cầu lông, bóng chuyền… Vì thế chúng em mong bóng bàn sẽ ngày một phát triển hơn.
Với cá nhân em, tới đây mục tiêu sẽ là chinh phục huy chương SEA Games ở nội dung đôi nam và đồng đội nam.
Về tương lai xa hơn nếu một ngày giải nghệ VĐV, em mong sẽ được như thần tượng của mình, thầy Vũ Mạnh Cường, trở thành HLV đào tạo các VĐV thành tài”.
Đọc bài gốc tại đây.