
Nếu có một bài học từ Club World Cup cho đến nay, đó là những hình ảnh trống rỗng vẫn có thể gây sốt. Ghế trống – được xem như một vết nhơ đối với bóng đá, một bi kịch thể hiện sự hào nhoáng giả tạo của bóng đá Mỹ và/hoặc Club World Cup, một vấn đề đòi hỏi sự chú ý với những ánh mắt đầy lo lắng – đã trở nên phổ biến trong những trận đầu tiên của giải đấu. Mạng xã hội tràn ngập những bức ảnh toàn cảnh từ các khán đài báo chí, thông báo một cách khó tin rằng hình ảnh trống trải này được chụp chỉ 45 phút trước giờ bóng lăn.
Ghế trống đồng nghĩa với doanh thu bị bỏ lỡ từ vé, đồ ăn, hàng hóa, bãi đỗ xe và các phí khai thác sân bãi. Có rất nhiều lời hứa về việc bán hết vé, về “cảnh tượng vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá câu lạc bộ”, liên quan đến “32 đội bóng xuất sắc nhất thế giới”.
Tuy nhiên, dư luận lại mang một sự pha trộn kỳ lạ giữa lo lắng, buồn bã và trên hết là sự hoài nghi. Ghế trống được xem như dấu hiệu vật chất rằng dù FIFA có thể quan tâm nhiều hơn đến số tiền từ bản quyền truyền hình, không gian quảng cáo và các yếu tố khác. Về lý thuyết, ghế trống chứng minh rằng người hâm mộ và bầu không khí – những điều làm nên bản chất của bóng đá – chỉ là thứ yếu.
Nhưng đó chưa hẳn là ý nghĩa thực sự. Chúng ta chỉ đang nói về những chiếc ghế. Không phải tất cả đều trống, và nhiều ghế nằm trong những sân vận động rất, rất lớn. Theo số liệu từ FIFA, các sân tại Club World Cup hiện đạt trung bình 52% sức chứa. Nếu khắc khe, loại bỏ các loại vé mời, thì có thể đạt 43% sức chứa.

Người hâm mộ Fluminense ồn ào và cuồng nhiệt trong trận hòa của đội nhà với Dortmund. Ảnh: Elsa/Fifa/Getty Images
Đó là những con số không đẹp. Nếu một đội bóng chuyên nghiệp liên tục thi đấu trước sân vận động chỉ đầy một nửa hoặc ít hơn, là có vấn đề. Tuy nhiên, cần chú ý đến bản chất của các sân bóng, vốn là sân của bóng bầu dục, với sức chứa rất lớn, từ 70-100 ngàn chổ ngồi. Nên con số 43%, tức tương đương khoảng 35-40 ngàn người cho các trận bóng đá, là không quá tệ.
Đó là bài học FIFA nên học. Có rất nhiều fan Brazil cuồng nhiệt tại sân MetLife khổng lồ cho trận hòa của Fluminense với Dortmund, nhưng sân 84.000 chỗ vẫn chỉ đầy một nửa. Điều này khiến bạn tự hỏi bầu không khí sẽ cuồng nhiệt thế nào nếu trận đấu diễn ra ở sân Sports Illustrated 25.000 chỗ, nhà của New York Red Bulls, tức một sân bóng đá chuyên biệt.
Nhiều yếu tố khác đã ảnh hưởng đến lượng khán giả. Nỗi sợ về các cuộc truy quét dân nhập cư có thể đã khiến người hâm mộ nhập cư – có giấy tờ hay không – tránh xa sân vận động. Đối với fan quốc tế, thời gian xử lý visa là một cơn ác mộng. Với các đội như Ulsan Hyundai, Urawa Red Diamonds và Mamelodi Sundowns, giải đấu quá xa để có thể đi lại. Với fan trong nước, nhiều trận diễn ra giữa giờ làm việc. Và đó là chưa kể đến giá vé, bắt đầu từ hàng trăm đô la và chỉ giảm khi mô hình định giá động được áp dụng khi giờ bóng lăn đến gần.
Nếu nhìn một cách trực diện thì 22.137 người tham dự trận Chelsea vs LAFC tại Atlanta để lại 70% sân trống. Nhưng nhìn cách khác, hàng nghìn người Atlanta (cũng như fan Chelsea và LAFC) đã xuất hiện bất chấp các yếu tố cản trở, vào giữa ngày làm việc thứ Hai, cho một trận đấu trong một giải đấu mà không ai biết rõ là gì, liên quan đến một đội MLS chơi cách đó 3,000 dặm và chỉ chính thức đủ điều kiện vài tuần trước. Như thế, lượng khán giả này là một thành công nhỏ. Chelsea sẽ chơi trước ít khán giả hơn khi họ đến sân Dean Court của Bournemouth trong mùa Premier League sắp tới.
Tương tự, có lẽ nên ăn mừng việc gần 35.000 người đến xem Flamengo đấu Esperance de Tunis ở Philadelphia, hoặc 40.311 người đối mặt với các vấn đề giao thông tại Rose Bowl để xem Monterrey đá Inter. Đây không phải là những trận kín chỗ mà FIFA hứa hẹn, nhưng sự nhiệt tình từ chính đám đông đã kể phần còn lại của câu chuyện.
Cuối cùng, đây vẫn chỉ là giải đấu cấp CLB. FIFA quá tham vọng khi so sánh nó với World Cup. World Cup có uy tín. Uy tín đến mức người hâm mộ có thể chắc chắn rằng bất kể đội nào họ xem, họ sẽ chứng kiến một khoảnh khắc quan trọng trong lịch sử thể thao của các quốc gia đó; và có lẽ là một cột mốc trong lịch sử của chính quốc gia. Với CLB, người ta có nhiều lý do để không phải đến sân.
Đọc bài gốc tại đây.