Hóa ra khi xem phim “Sex Education”, tôi có thể trải qua nhiều cảm xúc đến thế. Tôi bật cười trước những tình huống dở khóc dở cười của những cô cậu đang ở độ tuổi “ẩm ương”. Tôi suy ngẫm về cách các bậc cha mẹ giáo dục con cái. Và tôi xúc động sâu sắc khi đối diện với những tổn thương lặng thầm phía sau vỏ bọc mạnh mẽ của một cô gái trẻ tên Maeve Wiley.
Bật khóc khi xem phim “Sex Education”
Maeve Wiley là một cô gái thông minh, mạnh mẽ nhưng cô đơn. Cô là một trong những học sinh giỏi nhất trường. Cô sắc sảo, nhanh trí, ham đọc và đầy lý tưởng. Thế nhưng, Maeve lớn lên đơn độc, thiếu thốn tình cảm. Maeve có một người mẹ nghiện ngập, đã nhiều lần bỏ rơi cô. Cô có anh trai nhưng cô cũng không biết anh trai mình đang ở chỗ nào. Cô sống trong một chiếc nhà container, tự kiếm tiền, tự nấu ăn, tự lo mọi việc. Cô gồng mình lên để sống, không dựa dẫm, không than vãn. Với bạn bè, cô tỏ ra bất cần; với người yêu mến cô, cô giữ khoảng cách.

Nhân vật Maeve trong phim “Sex Education”.
Maeve cứ nghĩ hoàn cảnh ấy chẳng thể khiến cô gục ngã. Thế nhưng, ngay ở tập 3 phim “Sex Education”, tôi nhận ra cô gái luôn tỏ ra mạnh mẽ ấy cũng có những giây phút yếu lòng.
Mở đầu tập 3, mùa 1 phim “Sex Education”, Maeve xuất hiện trong một trung tâm y tế chuyên nạo phá thai. Cô có thai ngoài ý muốn với bạn trai. Thế nhưng, thay vì đi cùng người bạn đó, cô lại đến trung tâm 1 mình. Cô không biết mẹ và anh trai mình đang ở đâu. Cô nhấc máy gọi điện cho anh trai nhưng cũng không liên lạc được. Khi được trung tâm yêu cầu bắt buộc có người nhà tới cùng, Maeve bất đắc dĩ phải nhờ tới Otis – người bạn cùng lớp, cũng là nhân vật chính trong phim.
Lúc đầu, Otis khá bối rối. Nhưng cậu nhanh chóng hiểu sự việc và giúp đỡ cô rất tận tình. Otis mua bánh cho Maeve vì sợ cô đói sau cuộc tiểu phẫu. Cậu thậm chí còn mua một đóa hoa nhỏ để tặng cho Maeve vì sợ cô buồn. Otis còn muốn đỡ Maeve vì lo cô ngã. Thế nhưng, Maeve đã từ chối tất cả những sự giúp đỡ đó.
Khi Maeve bước ra khỏi trung tâm, nắng chiều chiếu lên gương mặt cô, khuôn mặt đầy bình thản. Nhưng đôi mắt nói rằng cô vừa trải qua điều gì đó quá lớn để có thể thốt ra thành lời.
Trên đường Otis đưa cô về nhà, Maeve cũng đã mở lòng chia sẻ hoàn cảnh gia đình mình. Nhưng cô vẫn giữ khoảng cách với Otis, cô né tránh bàn tay giúp đỡ của cậu.

Maeve và Otis.
Cho tới buổi tối, khi ngồi học, Maeve lấy ra một cuốn sách. Từ cuốn sách đó, cô rút ra một tấm ảnh cô chụp với mẹ hồi còn nhỏ. Ánh mắt Maeve đượm buồn như muốn gọi: “Mẹ ơi!”. Rồi cô mỉm cười – nụ cười như muốn nói “Con ổn!”. Thế nhưng, tôi cảm nhận được nụ cười ấy không hề có ý nghĩa đó. Đó là một nụ cười đượm buồn của một đứa trẻ luôn thầm hy vọng có mẹ bên mình. Và hình ảnh ấy đã khiến nước mắt tôi bất chợt tuôn rơi. Lúc ấy, trong đầu tôi tràn đầy suy nghĩ: “Đã làm cha mẹ, xin đừng để con lớn lên một mình!”
Ở Việt Nam, có không ít những “Maeve”
Nhiều nghiên cứu cho thấy thiếu vắng sự chăm sóc, kết nối tình cảm từ cha mẹ không chỉ khiến trẻ cảm thấy cô đơn mà còn gây tổn thương sâu sắc đến sự phát triển tâm lý và khả năng xây dựng mối quan hệ sau này của trẻ.
Ví dụ, một nghiên cứu trên trẻ 11-15 tuổi đăng tải trên Journal of Child Psychology and Psychiatry vào năm 2011 cho thấy, trẻ thiếu vắng tình cảm, sự chăm sóc của cha mẹ có nguy cơ mắc bệnh tâm thần cao gấp 2 lần so với trẻ bình thường.

Có rất nhiều “Maeve” ngoài đời thực.
Tại Việt Nam, có không ít những “Maeve” phiên bản thực. Có rất nhiều trẻ em lớn lên trong cảnh cha mẹ ly hôn, bạo lực gia đình hoặc cha mẹ mải lo kiếm sống mà quên rằng con cần tình cảm, sự quan tâm nhiều hơn là tiền bạc. Nhiều trẻ nhỏ phải sống xa bố mẹ, tự học, tự ăn, tự buồn. Chúng ta thường ngưỡng mộ những đứa trẻ “biết tự lập”, “không cần ai chăm”, nhưng quên mất rằng đôi khi, đó là vì chúng không còn ai để dựa vào.
Maeve là nhân vật hư cấu nhưng ánh mắt cuối tập 3 là thật. Ánh mắt ấy rất giống với nhiều ánh mắt ở ngoài đời: những đứa trẻ trưởng thành quá sớm, luôn nói “con ổn”, nhưng sâu bên trong lại chỉ mong có một người ở lại và nói rằng: “Con không cần phải gồng lên nữa. Mẹ ở đây với con!”.
Đọc bài gốc tại đây.