Trang chủ Nhịp sống mớiChuyện cuộc sống Xem phim Sex Education, tôi buồn lòng vô cùng vì con gái: Con bỏ bê 1 điều rất giá trị, nếu tôi không dạy dỗ thì con sẽ ân hận!

Xem phim Sex Education, tôi buồn lòng vô cùng vì con gái: Con bỏ bê 1 điều rất giá trị, nếu tôi không dạy dỗ thì con sẽ ân hận!

bởi Admin
0 Lượt xem

Tôi vừa xem xong phim Sex Education – trọn bộ bốn phần, mỗi phần đều khiến tôi nghĩ mãi không thôi. Nhưng điều khiến tôi suy nghĩ nhiều nhất, lại không phải mấy chuyện tình yêu hay giới tính, mà là một chuyện nhỏ thôi: tình bạn của Otis và Eric. Nhất là cái cách Otis, vì mải mê theo đuổi tình cảm với Maeve, mà lạnh nhạt và vô tâm với người bạn đã luôn ở cạnh mình.

Tôi xem đoạn đó xong, tự dưng buông một tiếng thở dài. Không phải vì giận Otis – mà vì tôi nhớ lại con gái mình.

Con bé đang học lớp 11, cái tuổi nửa trẻ con nửa người lớn. Dạo này nó có bạn trai đầu tiên, một cậu bạn cùng khối, cao ráo đẹp trai, học hành cũng được. Tôi không cấm cản gì cả – tôi vẫn luôn muốn con có không gian riêng. Nhưng tôi để ý: Nó không còn chơi với con bé Hương – bạn thân từ cấp 1 – nhiều như trước.

Hương là đứa trẻ ngoan hiền, lúc nào cũng nhắn tin hỏi thăm tôi mỗi dịp lễ tết. Có hôm sang chơi, thấy con bé Hương lúi húi lau giúp con tôi bàn học, tôi đùa “Con Hương mai mốt làm dâu nhà này nha”, hai đứa cười phá lên. Thế mà bẵng đi mấy tháng, chẳng thấy con bé đó tới nhà, chẳng nghe tên nó trong câu chuyện của con nữa.

Tôi hỏi: “Hương dạo này sao rồi con?”. Nó trả lời tỉnh bơ: “Hơi chán mẹ ạ, con thấy Hương giờ không hợp gu con nữa”. Tôi hỏi thêm: “Chán vì sao?”. Nó ậm ừ: “Hơi quê, với lại… nói chuyện không còn hợp”.

Tôi im lặng, không phản bác gì. Nhưng tối hôm đó, tôi nằm trằn trọc. Làm thế nào mà đứa con gái của tôi – một đứa từng nắm tay bạn khóc chỉ vì bạn bị điểm kém – lại dễ dàng rời bỏ một tình bạn 10 năm, chỉ vì… không hợp gu?

Otis và Eric

Tôi quay lại với hình ảnh Eric ngồi khóc vì Otis bỏ rơi cậu, và cái ôm tha thứ đầy xúc động ở cuối phim. Tôi nghĩ đến câu hỏi này: “Nếu một mối tình đến rồi đi, liệu con có đủ tử tế để quay lại với người bạn đã từng vì con mà ở lại?”.

Sáng hôm sau, tôi rủ con ngồi ăn sáng, pha cho hai mẹ con cốc cacao. Và tôi kể: “Mẹ xem phim Sex Education, có đoạn Otis bỏ rơi bạn thân để chạy theo người yêu, mẹ tức phát khóc”. Con tôi tròn mắt. 

Tôi tiếp: “Cũng như việc con đang dần bỏ Hương ra khỏi cuộc sống của mình. Mẹ không nói là con sai. Nhưng có khi nào, con cũng đang giống Otis không?”. 

“Con…” – nó cúi đầu – “Con không cố tình, mẹ ạ. Nhưng… tụi con khác nhau quá rồi”.

Tôi gật đầu, không áp đặt: “Mẹ hiểu. Chỉ là… mẹ mong con nhớ: Bạn thân, nếu thật sự là bạn, thì đáng để giữ gìn – dù đôi lúc không hợp nhau hoàn toàn.” – “Con vẫn thương Hương lắm…” – nó lí nhí – “Tự dưng thấy có lỗi ghê”.

Tôi mỉm cười. Không cần dạy dỗ gì thêm. Chỉ cần vậy – là đủ.

Bài học tôi rút ra từ phim Sex Education – và từ cả chính con mình – là thế này

Tình bạn, đặc biệt là tình bạn ở tuổi học trò, là thứ vô cùng trong trẻo và đẹp đẽ. Đó là nơi đầu tiên con học được cách quan tâm người khác, hiểu rằng mỗi người có giới hạn, cảm xúc và lòng tự trọng. Tình bạn, nếu được trân trọng, sẽ trở thành chiếc gốc rễ cho những mối quan hệ lành mạnh sau này – dù là với đồng nghiệp, với người yêu, hay với chính cha mẹ mình.

Tôi nghĩ, là cha mẹ, đôi khi ta mải lo chuyện lớn – đạo đức, học hành, tương lai – mà quên mất dạy con cách giữ một người bạn, trân quý một người đã đi cùng mình qua những năm tháng ngô nghê, ngốc nghếch.

Và tôi cũng học được rằng: khi muốn con hiểu điều gì, hãy kể một câu chuyện – không phải ra lệnh. Vì những điều nói ra bằng tình thương, sẽ tự tìm được đường đến trái tim.

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan