Trang chủ Giải tríTruyền hình Ông trùm Điền Quân – Color Man: “Vừa nói dứt câu thì chiếc xe phía sau đâm thẳng vào tôi”

Ông trùm Điền Quân – Color Man: “Vừa nói dứt câu thì chiếc xe phía sau đâm thẳng vào tôi”

bởi Admin
0 Lượt xem

Mới đây, ông trùm đề chế giải trí Điền Quân là Color Man Bửu Điền đã livestream chia sẻ về chuyện mình đang gặp khó khăn trong công việc làm ăn, kinh doanh.

- Ảnh 1.

Color Man

Ông nói: “Với người làm kinh doanh như tôi thì tài chính là một trong những thứ quan trọng nhất. Tuy nhiên, khi bước vào kinh doanh thì tài chính không phải duy nhất, còn rất nhiều yếu tố quan trọng nữa.

Một trong những yếu tố quan trọng tối thượng là quản trị con người, quản trị thời gian, quản trị rủi ro.

Với cá nhân tôi, kinh doanh hay làm bất cứ cái gì là một hành trình, khó nói lắm. Có những lúc thăng hoa, thắng như chẻ tre nhưng rồi cũng có lúc gặp khó khăn, nghịch cảnh, biến cố tới tận cùng.

Điều tôi thấy quan trọng nhất là sức khỏe, sinh mạng và ý chí. Nếu còn được 3 thứ đó thì mọi nghịch cảnh đều vượt qua được. Muốn giữ được sinh mạng phải có sức khỏe và ý chí, trí tuệ, như vậy mới lội ngược dòng được.

Tiền bạc nay có mai mất, khó nói trước được, nhưng mất đi sức khỏe thì chẳng làm được gì hết”.

- Ảnh 2.

Tiếp đó, Color Man kể lại chuyện mình bị tai nạn gãy tay: “Chuyện này có thật, hiện tại là tròn một năm tôi gặp tai nạn ngã xe ở đường Tôn Đức Thắng, gãy tay luôn, gãy ngang xương. Nhân viên của tôi phải đưa tôi vào bệnh viện nối xương lại, lúc đó tôi vẫn thẫn thờ.

Nhân viên của tôi còn bảo lần đầu nhìn thấy tôi thất thần như thế. Tôi nói với họ rằng, không thất thần mới lạ.

Hôm đó là mùng 7 Tết, nhân viên của tôi chưa đi làm nên chỉ có tôi đi giao hàng cho khách, giao thùng nước mát. Ban đầu tôi định đi ô tô nhưng không hiểu nghĩ sao lại đi xe máy.

Tôi đang đi đổ dốc thì có người chạy qua ngang mặt nên phải phanh gấp. Tôi còn quay lại nói người đó “chú ơi, chú chạy kiểu gì nguy hiểm thế”. Tôi vừa nói dứt câu thì một chiếc xe phía sau đâm thẳng vào tôi.

Tôi không kịp biết chuyện gì xảy ra. Tôi ngã ngang xe ra còn người đâm tôi bay ra xa. Lúc ngồi dậy tôi mới biết tay mình bị gãy vì cảm giác không còn là tay của mình nữa.

Mãi một lúc sau mới có người tới đỡ tôi dậy và đưa tôi vào viện. Vào trong viện tôi mới thất thần và nghĩ giá như tôi đi nhanh hơn hoặc chậm hơn, hoặc giá như đi ô tô thì đã không bị tai nạn.

Vì thế tôi nhận ra, cuộc đời này đâu biết trước điều gì”.

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan