Mới đây, tại chương trình The Khang Show, diễn viên Minh Dự đã chia sẻ về người thầy của mình là nghệ sĩ ưu tú Hữu Châu.

Minh Dự
Anh nói: “Tôi học thầy Hữu Châu là cái duyên vì lúc đó ở sân khấu Thế Giới Trẻ có nhiều đồng nghiệp của tôi là Hữu Đằng, Dương Thanh Vàng rủ nhau đi học thêm về diễn xuất.
Tôi hỏi mọi người học ở đâu, mọi người bảo học ở một lớp chuyên sâu tại sân khấu của thầy Minh Nhí. Lớp đó có thầy Hữu Châu dạy về tiếng nói sân khấu, nghệ thuật biểu diễn.
Đó là khóa chuyên sâu nên chỉ có gần 30 người học thôi. Tôi rất muốn đăng ký học nhưng mọi người đã học được 1 tháng rồi và thầy Hữu Châu thì rất khó tính. Muốn học lớp đó phải do chính thầy Hữu Châu ngồi chấm rồi tuyển vào chứ không phải cứ đóng tiền là được vào.
Tôi tới xin phép thầy Minh Nhí cho vào lớp đó học vì nghĩ rằng thầy Minh Nhí mở lớp đó thì cứ xin thầy trước. Thầy Minh Nhí đồng ý, bảo tôi vào đóng tiền rồi nói với thầy Hữu Châu là thầy Minh Nhí cho phép học.

Hữu Châu
Tôi nghe vậy nên cứ đóng tiền vào học. Ai ngờ đâu, tôi vừa bước vào liền bị thầy Hữu Châu đuổi thẳng ra. Thầy không cho tôi vào lớp.
Tôi không biết hôm đó thầy Hữu Châu đang bực mình chuyện gì. Tôi cũng vào lớp khoanh tay xin phép đàng hoàng, bảo thầy ơi con là Minh Dự, cho con xin phép vào học lớp thầy.
Thầy ngước lên nhìn tôi và nói lớn: “Không học hành gì hết! Người ta học gần hai tháng rồi, giờ mới tới”.
Tôi bảo thầy Hữu Châu là đã xin phép thầy Minh Nhí rồi và thầy Minh Nhí bảo tôi vào xin phép thầy. Thầy Hữu Châu nói thẳng: “Tôi không biết gì hết. Minh Nhí đồng ý là chuyện của Minh Nhí, tôi không đồng ý!”.
Lúc đó nếu chỉ có mình thầy với tôi thì còn đỡ, nhưng còn 30 con người đang ngồi đó. Tôi xấu hổ muốn chết, quê lắm. Tôi chỉ xin vào học, có làm gì đâu mà bị nạt nộ quá trời.
Tôi ra căng tin mua chai nước ngọt uống. Tôi ngồi uống tới nửa tiếng trôi qua vẫn không thấy ai ra. Tôi định về rồi nhưng cứ cố nán lại.
Một lúc sau, có mấy anh chị ra kêu tôi vào học, ngồi cuối lớp. Tôi sợ không dám vào nhưng anh chị đó nói chính thầy bảo tôi vào. Thầy đang giảng rồi chợt nhớ ra tôi nên hỏi “thằng đó còn ngồi ngoài không?”. Mọi người ngó ra thấy tôi vẫn ngồi nên thầy mới bảo kêu tôi vào. Nếu lúc đó tôi về là khỏi học thầy luôn”.
Đọc bài gốc tại đây.