Mới đây, tại chương trình Cuộc hẹn cuối tuần, nhạc sĩ Trần Tiến đã kể lại về hành trình du ca của mình.

Nhạc sĩ Trần Tiến
Ông nói: “Năm đó tôi 17 tuổi. Hà Nội lập đoàn xung kích đi vào chiến trường phục vụ bộ đội. Tôi là người đi đầu tiên với cây đàn guitar này. Tới khi vào Nhạc viện học về nhạc giao hưởng, tôi vẫn đi du ca và viết được nhiều bài du ca.
Tới năm 1990, tôi thành lập nhóm Du ca Đồng Nội để đi hát kiếm tiền xây trường học. Du ca thì khổ nhưng vui.
Tôi đi tới cửa khẩu Lao Bảo, người ta thấy tôi đi du ca khổ quá mới bán tặng tôi một chiếc xe ô tô Jeep cũ giá 5 triệu. Trên chiếc xe đó, tôi đi du ca khắp đất nước, chỉ với hai chiếc trống, chiếc guitar, kèn melodica, tôi chơi keyboard, có thêm hai chiếc loa, mic và ánh sáng. Tất cả đều ở trên chiếc xe đó hết.
Tôi đi hát miễn phí, không bán vé nhưng có hòm từ thiện để chúng tôi lấy số tiền đó mở trường nhạc cho trẻ mồ côi là trường Mặt Trời Đỏ, dành cho những đứa trẻ mồ côi có tài năng, đam mê âm nhạc nhưng không có điều kiện theo học.

Nhạc sĩ Thanh Tùng
Hôm đó, tôi và thằng Thanh Tùng (nhạc sĩ nổi tiếng) đang ngồi uống bia ở Lê Quý Đôn thì một thằng bé bán bánh đa đi tới hỏi mượn cái đàn, tôi bảo: “Cái đàn này để bác kiếm ăn đấy con”.
Thằng bé nài nỉ: “Bác cho con mượn đi, con đánh tí thôi, rồi con mời bác cái bánh đa”.
Thế rồi thằng bé đó ngồi đánh đàn, tôi với thằng Thanh Tùng ngồi nghe mà rùng mình, tự hỏi tài năng thế này mà đi bán bánh đa.
Tôi mang cả rổ bánh đa của thằng bé đi khắp quán bia và bảo: “Các bạn ơi, mua cho tôi, mua cho cậu đánh đàn kia đi. Tôi bán được hết chỗ bánh đa đó và cầm tiền đưa cho thằng bé. Nó xúc động ôm tôi khóc.
Từ đó, tôi mới nghĩ rằng mình nhất định phải mở một trường dạy nhạc cho trẻ mồ côi.
Lúc đi du ca, tôi phải tự lái xe, tự trèo cây treo băng rôn quảng cáo, tự mix âm thanh, ánh sáng, tự dựng sân khấu, thì mới có tiền mở trường, nuôi trẻ. Ngày ấy vui lắm dù nghèo. Cuộc đời lạ vậy đó”.
Có mặt tại chương trình, nhạc sĩ Đức Trí tiết lộ thêm: “Tôi có đến lớp học đó, ở ngay sau lưng nhà của anh Trần Tiến. Bàn học rất đơn sơ nhưng ấm cúng lắm”.
Đọc bài gốc tại đây.