Mới đây, chương trình Vali Cảm Xúc đã lên sóng, với khách mời là diễn viên Xuân Tiến, nam diễn viên có ngoại hình đặc biệt.

Xuân Tiến
Tại đây, Xuân Tiến chia sẻ về món đồ được coi là phao cứu sinh của mình. Anh nói: “Điện thoại trước tiên là công cụ để tôi di chuyển đến khắp nơi. Vì dáng người thấp bé, tôi không có một phương tiện cá nhân nào để tự di chuyển nên luôn cần có điện thoại để gọi xe. Nó như đôi chân thứ hai của tôi.
Từ khi học hết lớp 12, đi học đại học, rồi đi làm thì điện thoại như một cái phao thật sự với tôi vì nó là thứ để liên lạc với mọi người, có nhiều chuyện không thể tự xử lý được nên phải gọi người khác.
Một điều quan trọng nữa thì điện thoại là công cụ để tôi làm việc, để kiếm tiền. Tuy nhiên, tôi không muốn bản thân lệ thuộc quá vào điện thoại mà cho rằng nó chỉ là món đồ cần thiết trong cuộc sống của mình.
Về bản thân, Xuân Tiến cho biết: “Tôi thấy bản thân khác biệt từ khi còn rất nhỏ. Khi vào lớp 1 tôi đã biết mình không giống một người bình thường rồi. Từ việc leo lên ghế ngồi cũng khó hơn bạn bè, đeo cặp đi học cũng thấy nặng nề hơn.

Đến cấp 2 đi học xa nhà hơn thì tôi tự chạy xe đạp, nhìn chiếc xe đạp của mình nhỏ hơn xe đạp của bạn bè thì cũng đã khác biệt.
Lên cấp 3 lớn hơn, đi học xa nhà hơn nữa thì sự khác biệt càng rõ, khi đó tôi bắt đầu biết mắc cỡ là gì.
Tôi tự hỏi là mình cũng giống như người bình thường nhưng sao mọi người phải chỉ trỏ và có những câu nói khiến mình buồn. Sau này khi đi học đại học, rồi đi diễn thì phải hỏi xem có ai thuận đường không để tôi đi cùng, cố gắng để có thể hoàn thành xong việc.
Sự mâu thuẫn càng nhiều hơn khi suy nghĩ, tâm lý dần trưởng thành nhưng cơ thể vật lý bên ngoài không phát triển bình thường càng khiến tôi có nhiều trăn trở.
Tôi buồn nhiều khi trong tình yêu cũng có nhiều khác biệt. Không giống như bao cặp đôi khác, tôi không tự chạy xe đến đón bạn gái đi chơi mà ngược lại, phải đợi bạn gái đến đón. Những lúc hẹn hò như vậy, tôi luôn tự hỏi tại sao bản thân không làm được những điều mà người khác có thể làm được, rồi buồn và nản chí khá nhiều.
Song, sau nhiều thăng trầm, tôi của hiện tại chọn cách chấp nhận với bản thân.
Hiện tại, tôi không đấu tranh nữa, cái gì tới sẽ tới. Ví dụ trong tình yêu, trước kia tôi còn nghĩ mình không làm được cái này thì mình làm cái khác để bù lại cho người ta.
Nhưng bây giờ tôi chấp nhận, cái nào mình có thể làm được thì làm chứ không cố làm những gì mình không thể làm nữa, không cố làm những cái vượt quá khả năng của mình”.
Đọc bài gốc tại đây.