Mới đây, tại chương trình Chế Linh với dòng hồi ức, danh ca Chế Linh đã kể lại câu chuyện quá khứ của mình khi còn ở làng quê.
Ông nói: “Tôi xin kể lại một số mẩu chuyện thời tuổi thơ. Năm 12, 14 tuổi, tôi thích cưỡi ngựa lên rừng săn bắn. Ông nội cưng tôi lắm nên có dạy tôi một số phương pháp đối phó với hổ, rắn…
Hôm đó, tôi lên rừng lúc 8 giờ sáng, không đi ngựa mà đi bộ, đi một mình, cầm theo hai cá ná. Cái ná nhỏ tôi để bắn chim, bắn thỏ còn ná lớn để bắn nai, bắn cọp.
Tôi đang đi thì thấy có tiếng động phía lưng. Tôi ngoảnh lại thì thấy một con hổ đang đi theo, chỉ cách tôi chừng 50m.

Chế Linh
Tôi làm theo cách ông nội chỉ là dừng lại ngay, không chạy. Ông nội dạy tôi phải chuẩn bị cho mình chỗ núp, phải có vật chắn đằng trước và đằng sau để hổ không nhảy vào mình. Tôi làm theo lời ông nội nhưng lại không chuẩn bị kịp cho mình một cành cây.
Tôi chỉ có một cái ná vác trên vai. Lúc đó, tôi xoay người lại và giữ thế phòng thủ. Tôi phải chú ý hai tai và đuôi hổ và hổ sẽ luôn nhìn vào đầu gối tôi. Ông nội tôi chỉ rất kỹ. Phải làm sao để nắm được đuôi con hổ.
Tôi đổi tư thế đến ba lần, vừa thấy hổ xoay người chỗ khác là phải đổi thế. Hai ngón chân cái tôi luôn phải bấm xuống thật chặt để giữ đầu gối không bị run. Hổ khôn lắm, nó nhìn là biết con mồi đang run hay không.
Tôi thấy không ổn vì lâu quá nó không đi, nó xoay hướng nào tôi phải đổi hướng đó ngay. Ông tôi dạy phải để ý kỹ đuôi hổ vì khi nào nó cụp đuôi xuống nở ra là chuẩn bị tấn công. Nhưng hổ không bao giờ tấn công mình trước, khi nào mình chạy nó mới tấn công. Nếu mệt quá thì đổi thế ngồi xuống và hổ chỉ dám đứng đó, không dám tới gần.
May cho tôi, trong rừng lúc đó cũng có một số người đi săn và mang theo nhiều chó. Tiếng chó sủa vang khắp rừng nên con hổ càng không dám tấn công tôi nữa và đứng lên bỏ chạy. Lúc đó, tôi mới kêu toáng lên, gọi những người đi săn tới và báo là có hổ định tấn công tôi, nhờ họ hổ mới bỏ đi.
Đó là câu chuyện đáng nhớ trong cuộc đời tôi mà tôi muốn kể lại”.
Nhiều khán giả trầm trồ khi nghe xong câu chuyện của Chế Linh và cho rằng ông đã có một thời trẻ dữ dội, đáng sống, đầy trải nghiệm.
Đọc bài gốc tại đây.