Nội dung chính
Gương mặt mới của dòng phim “cấm trẻ em”
Khi Hong Kong (Trung Quốc) áp dụng hệ thống phân loại phim vào năm 1988, các bộ phim phong tình – trước đó chỉ tồn tại dưới dạng chiếu lậu – bắt đầu được sản xuất công khai và nhanh chóng bùng nổ trên thị trường. Với chi phí thấp, đề tài gây tò mò và dễ tiếp cận, dòng phim này trở thành “mỏ vàng” cho nhiều hãng nhỏ và vừa.
Trong làn sóng đó, nhiều tên tuổi nữ diễn viên nổi lên nhờ thể loại gắn mác 18+. Dương Tư Mẫn – tên thật là Otada Asami, sinh năm 1976 tại Chiba (Nhật Bản) – là một trong những gương mặt sáng giá nhất.

Xuất thân trong gia đình bình dân, cô gái trẻ từng làm nhân viên vận hành thang máy trong trung tâm thương mại để mưu sinh, trước khi được một người quen giới thiệu công việc tại Đài Loan. Đó là bước ngoặt đưa cô đến với điện ảnh Hong Kong.
Bước vào nghề với cái tên mới Dương Tư Mẫn, cô nhanh chóng lọt vào mắt xanh của đạo diễn Tiền Văn Kỳ trong dự án “Tân Kim Bình Mai” (1996) – bộ phim lấy cảm hứng từ tiểu thuyết cổ nổi tiếng, vốn là đề tài “mỏ vàng” của phim Hong Kong từ thập niên 1950.

Dù chỉ mới 19 tuổi, Dương Tư Mẫn gây bất ngờ với khả năng diễn xuất sâu sắc, đặc biệt là ánh mắt có hồn và lối thể hiện tâm lý nhân vật đầy cảm xúc. Cô hóa thân trọn vẹn vào vai Phan Kim Liên – một trong những hình tượng phụ nữ gây tranh cãi bậc nhất trong văn học cổ Trung Hoa. Nhờ diễn xuất ấy, cô được ví như đã “làm sống lại nhân vật” và trở thành hình mẫu mới cho vai diễn này trên màn ảnh.

Vượt qua Thư Kỳ, nhưng lạc bước trên đường dài
Thành công của “Tân Kim Bình Mai” đưa Dương Tư Mẫn lên hàng nữ chính ăn khách bậc nhất phim phong tình lúc bấy giờ. Cô còn ra mắt thêm sách ảnh “Yêu tinh khai hoa” – gây sốt toàn châu Á nhờ tạo hình gợi cảm, đậm chất mỹ học phương Đông.
Cùng thời điểm đó, Thư Kỳ – một người mẫu khác của Đài Loan – cũng debut qua phim 18+ “Linh và Dục”. Tuy nhiên, nếu so về độ nổi tiếng tức thời, Dương Tư Mẫn thậm chí còn lấn át. Vậy nhưng, khác với Thư Kỳ nhanh chóng chuyển mình sang dòng phim chính thống và nghệ thuật, Dương Tư Mẫn lại loay hoay trong quá trình thoát khỏi hình tượng gợi cảm.

Sau khi tuyên bố không đóng phim phong tình nữa, cô tham gia vài phim điện ảnh – truyền hình đóng cùng Kim Thành Vũ và Tô Hữu Bằng. Song các vai diễn này chưa đủ để tạo bước ngoặt nghề nghiệp, bởi định kiến từ quá khứ vẫn còn quá lớn.
Biến cố sức khỏe và đoạn kết buồn với ánh đèn sân khấu
Năm 2000, Dương Tư Mẫn phát hiện mình mắc ung thư vú. Sau nhiều lần đắn đo giữa sự nghiệp và sức khỏe – bởi hình thể từng là “thương hiệu” – cô chọn cắt bỏ tuyến vú để giữ lại mạng sống. Dù ca phẫu thuật thành công, thể hình không còn như trước khiến cô khó tìm được cơ hội trong làng giải trí.
Từ đó, Dương Tư Mẫn dần rút khỏi showbiz, chuyển hướng sang kinh doanh nhà hàng tại Đài Loan. Tại đây, cô gặp một doanh nhân người Nhật tên Arumi – người đàn ông hiền lành, kiên nhẫn luôn ở bên chăm sóc và cùng cô điều hành tiệm mì. Họ không đăng ký kết hôn, mỗi người sống ở một nơi, nhưng giữ tình cảm gắn bó bền vững.

Dương Tư Mẫn không còn trở lại showbiz với vai trò diễn viên. Lần xuất hiện gần nhất của cô trên màn ảnh là phim điện ảnh độc lập “Ái Mỹ Lệ Cuồng Tưởng Khúc”. Sau đó, cô chọn cuộc sống lặng lẽ, tách biệt hoàn toàn khỏi hào quang quá khứ.
Không như Thư Kỳ, người “cởi rồi mặc lại” và trở thành nữ hoàng thảm đỏ, Dương Tư Mẫn bước ra khỏi ánh đèn sân khấu bằng một ngã rẽ đầy tiếc nuối nhưng cũng rất con người: tìm về nhịp sống bình thường, chăm lo quán ăn nhỏ, vun đắp tình yêu riêng, lặng lẽ nhưng đầy đủ.
Nếu gọi Dương Tư Mẫn là một nhân vật bi kịch thì có lẽ không công bằng. Bởi chính cô đã lựa chọn buông bỏ, chọn cách sống khác, giản dị, nhẹ nhàng, không hào nhoáng nhưng có chiều sâu. Từ một “nữ hoàng phim 18+” từng làm mưa làm gió châu Á, đến bà chủ quán mì nhỏ, đó là hành trình chuyển hóa đầy bản lĩnh dù chẳng cần đến hào quang.
Đọc bài gốc tại đây.