Trang chủ Đời sống Gửi 1 tỷ 2 nhờ mẹ chồng mua vàng, 4 tháng sau quay về tôi nhận lại đúng số tiền kèm lá đơn ly hôn

Gửi 1 tỷ 2 nhờ mẹ chồng mua vàng, 4 tháng sau quay về tôi nhận lại đúng số tiền kèm lá đơn ly hôn

bởi Admin
0 Lượt xem

Tôi là người phụ nữ đã qua 1 lần đò. Chồng cũ bỏ đi theo gái lạ, tôi không quay về ngoại mà thuê trọ ở một mình.

Thấy con gái số vất vả lênh đênh thì bố mẹ tôi xót lắm. Ông bà khuyên tôi học trung cấp dược xong về mở tiệm thuốc, hoặc đi học nghề làm nails gội đầu để mở quán làm đẹp cũng được. Chỗ tôi sống tuy không phải thành phố lớn nhưng cũng khá sầm uất, dân cư đông đúc, không sợ thiếu việc kiếm ra tiền.

Cuối cùng tôi chọn học nghề gội đầu nối mi cho nhanh thu hồi vốn. Học mấy tháng xong tôi thuê một cửa hàng nhỏ gần nhà bố mẹ ruột, chủ nhà là người quen nên cũng tạo điều kiện cho tôi thuê giá rẻ.

Ban đầu quán vắng khách nên tôi cũng nản. Nhưng sau lượng khách quen dần ổn định hơn, tôi cũng có thêm chút vốn để sửa sang lại quán.

Cuộc hôn nhân cũ khá ngắn ngủi và không có con chung nên chia tay xong tôi không có gánh nặng nào cả. Tài sản chung cũng không có, gia đình chồng cũng chẳng níu kéo hỏi han gì. May mà tôi rời đi sớm, không thì khổ gấp nhiều lần.

Chồng hiện tại của tôi là một vị khách từng ghé quán để gội đầu cạo râu. Lúc ấy chúng tôi nói chuyện khách sáo đúng kiểu người xa lạ. Tôi làm nghề phục vụ thiên hạ nên có những vị khách chỉ đến quán một lần duy nhất thôi, sau này chưa chắc đã gặp lại nhau nên chẳng tâm sự thân thiết làm gì.

Nào ngờ anh ấy quay lại quán thêm mấy lần nữa. Chừng 2 tháng thì chúng tôi đi ăn với nhau, rồi sau đó tiến tới yêu đương và tổ chức đám cưới. Thấy tôi tái hôn sau 2 năm bỏ chồng cũ thì mọi người xung quanh cũng xì xào ít nhiều, song tôi chẳng bận tâm đến miệng lưỡi thiên hạ.

Gửi 1 tỷ 2 nhờ mẹ chồng mua vàng, 4 tháng sau quay về tôi nhận lại đúng số tiền kèm lá đơn ly hôn- Ảnh 1.

Chồng tôi sống ở thị xã bên kia sông, cách nhà tôi đúng 1 cây cầu. Cưới xong anh ấy bảo tôi nghỉ nghề gội đầu, gia đình anh lo cho 2 đứa cùng đi xuất khẩu lao động. Vợ chồng tôi còn trẻ, lại chưa vướng bận con cái, đi 5 năm xong về thay đổi cuộc sống nghe cũng ổn. Có vốn tiết kiệm rồi thì chúng tôi sẽ quay về tính kế khác sinh nhai, sau đó đẻ con xây nhà cũng chưa muộn.

2 bên nội ngoại đều ủng hộ kế hoạch này, thế là vợ chồng tôi đi vay mượn khắp nơi mấy trăm triệu để làm thủ tục. Chỉ khổ cái 2 đứa sang nước ngoài lại làm ở 2 thành phố khác nhau, phải đi mấy chuyến tàu mới tới.

3 năm bên xứ người cày cuốc chăm chỉ, cuối cùng vợ chồng tôi cũng trả hết nợ, còn gửi thêm tiền về nhà cho bố mẹ đôi bên sửa sang nhà cửa. Riêng bố mẹ tôi không dùng số tiền đó, bảo khi nào tôi quay về thì đưa mấy cái sổ tiết kiệm cho tôi xây nhà nuôi con.

Hết hạn hợp đồng 5 năm, tôi rục rịch báo tin cho mọi người rằng mình sắp về nước. Nghe bạn bè người quen kể giá vàng từ năm ngoái cứ tăng liên tục, có đứa bán vàng tích trữ đi sắm được hẳn cái ô tô, tôi thấy ham nên gom hết tiền tích cóp trong tài khoản gửi về nhờ mẹ ruột mua vàng.

Khổ nỗi đợt ấy mẹ tôi lại bị ngã xe, bà chẳng đi lấy tiền được nên tôi đành phải gửi mẹ chồng mua hộ. Mẹ chồng cũng là dân làm ăn buôn bán, có uy tín ở địa phương lâu năm rồi, nên tôi đánh liều gửi cho bà hơn 1 tỷ để mua hết vàng tích trữ, nhờ bà giữ hộ khi nào về tôi lấy sau.

Đáng lẽ 6 tháng sau tôi mới xách vali về hẳn, nhưng vì thành tích tốt nên lãnh đạo nhà máy đặc cách cho nghỉ sớm hơn 2 tháng, kèm theo đó là một khoản tiền thưởng. Mừng quá nên tôi chẳng báo tin cho ai cả, dọn dẹp đồ xong lên máy bay bí mật về nước luôn.

Nhìn thấy tôi xuất hiện ở cửa nhà mà mẹ chồng có vẻ sốc. Bà không mừng vui gì cả, ngược lại cứ lúng túng kiểu gì ấy. Tôi thấy lạ lắm nhưng không hỏi tại sao. Đến lúc ăn cơm xong mới biết lý do mẹ chồng hoảng hốt khi con dâu trở về.

Hoá ra chỗ tiền tôi gửi, mẹ chồng chưa mua một phân vàng nào hết! Bà

cố ý để tiền lại, định cho con gái út vay mua đất xong mới nói với tôi sau. Tuy nhiên tôi trở về sớm hơn dự định nên cô em chồng chưa kịp lấy xu nào.

Lúc tôi đưa tiền cho mẹ chồng thì vàng hơn 80 triệu 1 lượng. Hôm tôi về thì vàng hơn 100 triệu, nếu mẹ chồng chịu làm theo lời tôi dặn thì lãi cả mớ tiền rồi. Tôi tỏ ý không vui nên phàn nàn với bà mấy câu, chẳng ngờ mẹ chồng gọi cho con trai xong khóc rấm rứt, nói tôi bắt nạt bà vì “vài đồng bạc”.

Lập tức chồng gọi điện trách tôi vì tội làm mẹ anh buồn. Tôi thấy mình chẳng sai gì cả, giữ nguyên quan điểm rằng mẹ chồng không nên làm thế. Thà bà nói thẳng với tôi rằng con gái bà cần vay tiền, đằng này khi tôi ở bên kia gọi về hỏi mua vàng chưa, bà lại nói dối rằng đã mua hơn chục cây vàng rồi.

Tôi không hiểu mẹ chồng lừa tôi vậy để làm gì, bởi trước sau gì tôi cũng quay về và phát hiện ra chuyện đó thôi. Giờ bà mới ngượng ngùng hỏi vay thì tôi không thoải mái nữa, đề nghị bà trả lại nguyên vẹn số tiền cho mình.

Trước mặt tôi thì mẹ chồng vừa xin lỗi vừa năn nỉ tôi đưa tiền cho đứa em vay. Tôi không đồng ý thì sau lưng bà thêu dệt chuyện sai lệch để chồng tôi cãi nhau với vợ. Bực một nỗi chồng tôi cứ bênh người nhà chằm chặp, tin rằng tôi hỗn láo với mẹ anh, nghĩ tôi coi thường bà và cư xử như một đứa ích kỷ, ham tiền hơn là tình cảm gia đình.

Tôi chán chẳng buồn đôi co với chồng, chỉ bảo mẹ chồng hoàn trả tiền cho mình để tự lo. Nghĩ đến số tiền lãi hụt mà tôi tiếc vô cùng. Chồng trách tôi ích kỷ, thế sao anh không nghĩ người nhà anh cũng chỉ nghĩ cho họ thôi? Họ coi tôi như công cụ kiếm tiền, đến khi xách về cả tỷ thì họ im ỉm đi định dùng vào mục đích riêng.

Nếu tôi không bất chợt hồi hương sớm thì có khi 1 tỷ 2 đó cũng mất trắng, em chồng mua đất xong nó nói tôi không có giấy tờ vay mượn gì thì cũng chẳng bắt đền được. Tôi gửi tiền về nhờ mẹ chồng mua vàng cũng chủ yếu dựa vào lòng tin. Nhưng giờ bà không mua, cũng không trả lại tiền ngay cho tôi, mọi người nói một câu công bằng xem có ai không tức giận cơ chứ?!?

Tôi nhờ bố mẹ sang nói mấy câu để đòi tiền hộ. May là mẹ chồng biết bản thân sai trước nên cũng không cố chấp gây khó dễ. Bà rút hết tiền trả cho tôi, nhưng kèm theo đó là lá đơn ly hôn mà chồng tôi yêu cầu phải ký!

Cả nhà tôi choáng váng hỏi tại sao. Thế là câu chuyện lại thêm phức tạp lằng nhằng nữa. Giờ tôi không muốn làm gì hết, đợi chồng về xử lý rắc rối cho xong. Ngày xưa nghèo cũng khổ, mà giờ có tiền thì tôi lại càng thấy khổ hơn…

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan