Trang chủ Đời sống Cưới vợ được 3 tháng thì xảy ra chuyện không tưởng, tôi quyết định bỏ vợ thì bác ruột đập bàn ngăn cấm

Cưới vợ được 3 tháng thì xảy ra chuyện không tưởng, tôi quyết định bỏ vợ thì bác ruột đập bàn ngăn cấm

bởi Admin
0 Lượt xem

Cưới nhau mới 3 tháng, vậy mà hôm nay tôi phải ngồi trước mặt ông bác ruột, cúi gằm mặt nghe ông mắng như tát nước vào mặt, vì cái tội dám đòi bỏ vợ.

“Cường, mày có còn là cháu tao không? Vợ mày đang gặp khó khăn, đáng lẽ mày phải ở bên mà đỡ đần, chứ không phải đòi ly hôn như thế!”, bác tôi đập bàn đánh rầm, đôi mắt long sòng sọc. “Mày mà bỏ Xuyên lúc này, có khác gì bôi tro trát trấu vào mặt tao? Người ta sẽ cười vào mặt tao, bảo tao không biết chọn dâu cho cháu, không biết dạy bảo nó đàng hoàng”.

Tôi ngồi im, hai tay nắm chặt đến mức nổi gân, nhưng không nói được câu nào. Vợ tôi, Xuyên, là cháu họ bên ngoại của bác, chính tay bác mai mối cho tôi, còn đứng ra làm chủ hôn trong đám cưới.

Cả dòng họ đều nể bác tôi vì ông là người từng trải, uy tín, làm gì cũng chắc chắn. Ngày ông giới thiệu Xuyên cho tôi, tôi cũng chẳng mảy may nghi ngờ. Cô ấy hiền lành, dịu dàng, lại có công việc ổn định ở thành phố. Gia đình hai bên lại thân thiết từ lâu, tôi nghĩ mình may mắn khi có được một người vợ như thế.

Nhưng cuộc sống hôn nhân chưa đầy ba tháng đã khiến tôi tỉnh ngộ.

Hôm ấy, tôi đang ngồi trong văn phòng thì nhận được điện thoại từ mẹ, giọng bà hốt hoảng thông báo có đám người lạ đến nhà đòi nợ Xuyên, giờ cả xóm đang bàn tán ầm ĩ.

Tôi lao về nhà như điên, đầu óc quay cuồng. Vừa vào sân, tôi đã thấy mẹ ngồi sụp bên thềm, hai tay ôm mặt khóc nức nở, còn bố thì mặt đỏ gay, vừa đuổi đám người lạ ra khỏi cổng vừa chửi bới:

“Nhà tôi không nợ nần gì các anh, các anh đừng có mà vu khống! Muốn gì thì đi mà tìm con Xuyên, đừng có làm loạn ở đây”.

Đám người kia không vừa, một gã cao lớn, xăm trổ đầy mình cười khẩy, giơ lên một tập giấy tờ, ném xuống sân:

“Đây là hợp đồng vay nợ của vợ anh Cường, tổng cộng 200 triệu cả gốc lẫn lãi. Vợ anh không trả, thì anh phải trả thay. Ai bảo anh là chồng nó”.

Tôi cúi xuống nhặt lên, tay run lẩy bẩy khi đọc những con số trên đó. Xuyên vay tiền từ lúc nào? Mục đích vay để làm gì? Tại sao tôi không hề hay biết?

Bố tôi vẫn gào lên đuổi khách, nhưng đám đòi nợ không chịu đi. Họ ngồi vạ vật trước cổng, thỉnh thoảng lại hét lên chửi bới, khiến hàng xóm kéo đến xem đông như trẩy hội. Tôi cắn răng, rút điện thoại gọi cho Xuyên, nhưng đầu dây bên kia chỉ có tiếng thuê bao.

Cưới vợ được 3 tháng thì xảy ra chuyện không tưởng, tôi quyết định bỏ vợ thì bác ruột đập bàn ngăn cấm - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tối hôm đó, tôi gọi hết người này người nọ, tìm khắp nơi nhưng không thấy Xuyên đâu. Đồ đạc của cô ấy vẫn còn, quần áo, túi xách, giày dép, tất cả đều ở nguyên chỗ cũ, nhưng bóng dáng người vợ mới cưới thì biến mất không dấu vết.

Đến tận nửa đêm, bố mẹ tôi mới ngồi sụp xuống ghế, thở dài não nề. Bố tôi gằn giọng:

“Cường, mày gọi ngay cho ông bác mày, bảo ông ấy đến mà giải quyết. Chính tay ông ấy mai mối cho mày, giờ đừng hòng chối bỏ trách nhiệm”.

Bố tôi nói không sai. Sáng sớm hôm sau, tôi kéo ông bác đến nhà, thuật lại mọi chuyện. Bác nghe xong cũng biến sắc, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, bảo tôi cứ từ từ giải quyết, Xuyên thế nào cũng sẽ về.

Nhưng một tuần trôi qua, Xuyên vẫn bặt vô âm tín, đám đòi nợ vẫn ngày ngày kéo đến, thậm chí còn sơn đỏ lên cổng nhà tôi hai chữ “LỪA ĐẢO” to đùng. Mẹ tôi ngất lên ngất xuống, bố tôi nổi trận lôi đình, đập vỡ cả cái bàn kính trong phòng khách.

Cuối cùng, tôi không chịu được nữa, đành gọi bác đến lần nữa, lần này là để nói thẳng rằng tôi không thể sống với người vợ như thế được nữa, tôi sẽ ly hôn.

Bác tôi sầm mặt, mắng tôi không tiếc lời, nhưng tôi cũng đã quyết. Tôi không thể tự đẩy mình và cả gia đình vào cảnh khốn cùng chỉ vì một người vợ như Xuyên.

“Được, nếu mày dám ly hôn nó, đừng bao giờ nhìn mặt tao nữa”, bác tôi gầm lên nhưng tôi vẫn mặc kệ. Tôi thà như thế cũng không thể để nhà mình rơi vào tình cảnh tan hoang thế này nữa.

.time-source-detail-new { float: none; }

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan