Nội dung chính
Đã có thời, sở hữu một chiếc Sony Xperia là một điều gì đó rất đặc biệt. Nó mang lại cảm giác cao cấp, chỉn chu, như thể Sony thực sự dồn tâm huyết vào sản phẩm. Nhưng ngày nay, di sản ấy đã phai nhạt và biến thành sự thờ ơ.
Thương hiệu Xperia đã trở thành một minh chứng điển hình cho việc lãng phí tiềm năng: định giá quá cao, chất lượng không tương xứng và ngày càng khó mua. Từ những lần ra mắt thất bại đến thị phần dần tan biến, sự sa sút của Sony Xperia không chỉ là một bước đi sai lầm, mà là cả một quá trình sụp đổ đang diễn ra từ từ, theo Android Headlines.
Câu hỏi bây giờ không phải là khi nào Sony sẽ khắc phục, mà là liệu họ có còn đủ mặn mà với chính đứa con của mình hay không.

Hội tụ hào quang, thiếu tầm nhìn
Sony từng có đủ mọi yếu tố để thống trị thị trường. Hãng tự sản xuất màn hình, cảm biến và thiết bị âm thanh. Tấm nền TV Bravia của họ nổi tiếng về độ chính xác màu sắc. Bộ phận máy ảnh thì sản xuất các cảm biến không chỉ dùng trên thiết bị của hãng mà còn cho chính điện thoại của đối thủ.
Và ngoài phần cứng, Sony còn sở hữu thứ mà ít công ty nào dám mơ tới: một hệ sinh thái vững chắc. Hàng triệu người đã lớn lên cùng chiếc TV Sony trong phòng khách, chiếc Walkman trong túi, hay chiếc máy PlayStation nép mình dưới TV.
Đây đáng lẽ phải là siêu năng lực của Xperia. Hãy tưởng tượng một chiếc điện thoại với màn hình được tinh chỉnh bởi Bravia, chất lượng camera đẳng cấp Alpha, tính năng PlayStation Remote Play được tích hợp sâu, và âm thanh đỉnh cao từ chính những kỹ sư đã tạo nên dòng tai nghe huyền thoại WH-1000XM. Trong kỷ nguyên mà hệ sinh thái quyết định lòng trung thành của người dùng, Sony đã có sẵn một hệ sinh thái. Nhưng họ không bao giờ kết nối chúng lại với nhau.
Hãy so sánh với Apple, một công ty từng chỉ được biết đến với máy tính. Họ đã biến iPhone thành trung tâm của một đế chế nghìn tỷ đô la, đồng bộ liền mạch với AirPods, Apple Watch, máy Mac và hơn thế nữa. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Apple đã trở thành cái tên thống trị trong lĩnh vực điện thoại thông minh, tai nghe và thiết bị đeo.
Sony có đủ các mảnh ghép. Chẳng hiểu sao họ chẳng lắp chúng lại.
Hay như Samsung, hãng đã tập trung mạnh mẽ vào việc tích hợp chặt chẽ giữa điện thoại Galaxy, TV, tai nghe và máy tính bảng. Sony đã có một khởi đầu thuận lợi, nhưng cuối cùng lại chỉ loay hoay tại chỗ.
Dù là do văn hóa doanh nghiệp lỗi thời hay sự tự mãn, bộ phận di động của Sony đã bị bỏ mặc như một hòn đảo trôi nổi, lạc lõng giữa một tập đoàn đầy những thứ tiềm năng nhưng chưa bao giờ thành hiện thực. Người tiêu dùng đã nhận ra điều đó. Điện thoại Xperia không chỉ mang lại cảm giác tách biệt với hệ sinh thái của Sony, mà còn lạc lõng khỏi dòng chảy chung của thị trường smartphone.

Xperia 1 VII: Mức giá cao cấp cho một lời hứa dang dở
Bất chấp lịch trình ra mắt smartphone thất thường, vẫn luôn có hy vọng về mỗi lần sản phẩm mới đến từ Sony được giới thiệu. Vẫn luôn có lời tự nhủ rằng, chắc lần này họ sẽ làm được. Có thể đây sẽ là chiếc điện thoại nhắc nhở thế giới về tài năng của Sony.
Xperia 1 VII được cho là chiếc điện thoại đó. Trên giấy tờ, nó có mọi thứ: con chip đầu bảng của Qualcomm, màn hình 4K tuyệt đẹp, hệ thống camera mạnh mẽ được hỗ trợ bởi phần mềm cấp Alpha và dung lượng RAM đủ sức cạnh tranh với những sản phẩm tốt nhất. Lẽ ra nó phải là một thành công vang dội.
Thay vào đó, nó đã vấp ngã ngay từ vạch xuất phát.
Những người dùng đầu tiên không được chào đón bằng sự toàn mỹ, mà bằng việc máy cứ khởi động lại liên tục. Vấn đề nghiêm trọng đến mức Sony phải tạm dừng hoàn toàn việc bán hàng. Nguyên nhân? Một lỗi trên bo mạch chủ.
Điều này chỉ được xác nhận sau nhiều ngày đồn đoán và sự thất vọng ngày càng tăng của người dùng. Sony sau đó đã hứa sẽ thay thế các thiết bị mới, nhưng tổn thất đã không thể cứu vãn. Trong một thị trường cạnh tranh khốc liệt như thế này, ngay cả những gã khổng lồ cũng không thể cho phép mình mắc sai lầm.
Tuy nhiên, đối với nhiều người hâm mộ, vấn đề không chỉ nằm ở phần cứng bị lỗi. Mà còn ở chỗ họ thậm chí không thể mua được chiếc điện thoại này ngay từ đầu.
Trên Reddit, những người dùng thất vọng khắp châu Âu cho biết Xperia 1 VII vẫn chưa có hàng, nhiều tuần sau khi ra mắt. Không phải bị trì hoãn, mà là hoàn toàn không có hàng.
Thói quen lâu nay của Sony là phát hành điện thoại theo từng đợt nhỏ lẻ, rời rạc không phải là điều mới, nhưng ngày càng khó biện minh. Các nhà sản xuất thiết bị gốc (OEM) Trung Quốc thường ra mắt tại thị trường nội địa trước, nhưng thị trường Trung Quốc rất lớn. Sony không có được sự xa xỉ đó.
Nhật Bản không đủ lớn để gánh vác một doanh nghiệp smartphone toàn cầu, và nếu không có sự hiện diện nghiêm túc ở Mỹ hay châu Âu, điện thoại của Sony có nguy cơ trở thành những món đồ lạ mắt chỉ dành cho những người hâm mộ trung thành.

Nếu có một lợi thế rõ ràng mà Sony có được so với gần như mọi nhà sản xuất điện thoại khác trên Trái đất, thì đó chính là: PlayStation.
Mảng game từ lâu đã là một trong những át chủ bài của Sony. Nó được yêu mến, mang lại lợi nhuận và ăn sâu vào văn hóa đại chúng. Tuy nhiên, dù sở hữu cả phần cứng trong Xperia và hệ sinh thái trong PlayStation, Sony chưa bao giờ thực sự tận dụng được sự cộng hưởng rõ ràng này.
Đúng, đã từng có Xperia Play, một thử nghiệm táo bạo hơn một thập kỷ trước khi kết hợp một chiếc điện thoại thông minh với tay cầm PlayStation dạng trượt. Nó mới lạ, thậm chí đi trước thời đại. Nhưng Sony đã để nó chết yểu thay vì phát triển. Không tích hợp PlayStation Plus, không có tựa game độc quyền cho di động, và không có trải nghiệm PSN bền vững trên di động. Chỉ có sự im lặng.
Và một lần nữa, Xperia lại bị loại khỏi hệ sinh thái mà lẽ ra nó phải dẫn đầu.
Từ gã khổng lồ đến bóng ma: Dấu chân smartphone mờ nhạt của Sony
Sự hiện diện của Sony trên thị trường smartphone không chỉ đang mờ dần. Nó đang bốc hơi, và chúng ta có những con số để chứng minh điều đó.
Trong báo cáo tài chính năm 2023, mảng di động của Sony mang về 356 triệu yên. Một năm sau, con số đó giảm xuống còn 299 triệu yên. Đến năm 2025, nó lại tiếp tục giảm xuống còn 279 triệu yên. Đây không phải là một cú sảy chân, mà là một sự sụp đổ từ từ. Với tốc độ này, lội ngược dòng dường như là một ảo tưởng hơn là một khả năng xa vời.
Nhìn xa hơn trước đó, sự suy giảm còn rõ rệt hơn. Năm 2007, dưới thương hiệu Sony Ericsson, công ty đã xuất xưởng một con số đáng kinh ngạc là 103,9 triệu chiếc điện thoại. Hai năm sau, khi ra mắt chiếc smartphone Android đầu tiên, họ vẫn bán được 53 triệu chiếc. Nhưng từ đó, sự sụt giảm không ngừng. Đến năm 2020, Sony chỉ xuất xưởng 2,9 triệu chiếc điện thoại mỗi năm.

Để dễ hình dung: vào năm 2020, Samsung đã xuất xưởng 255,7 triệu chiếc. Apple? 201,1 triệu chiếc. Thị phần của Sony trên toàn cầu? Khoảng 1%. Gần như vô hình.
Và ở Mỹ, tình hình còn tồi tệ hơn. Ngoài PlayStation và dòng tai nghe nổi tiếng, sự hiện diện smartphone của Sony nhỏ đến mức hầu hết các công ty nghiên cứu thị trường thậm chí không liệt kê tên thương hiệu này.
Thay vào đó, nó bị xếp vào mục “Các hãng khác”, một chú thích cuối trang trong một thị trường mà Apple và Samsung thống trị sân khấu. Bạn không thể mất thị phần khi bạn thậm chí còn không được ghi nhận.
Bạn có thể nghĩ: Chắc chắn, Sony vẫn vững mạnh trên sân nhà. Nhưng ngay cả hy vọng đó cũng không thành hiện thực. Vào năm 2024, Apple chiếm gần một nửa (49%) thị trường smartphone của Nhật Bản. Nhưng Sony? Chỉ 6%, xếp sau cả Sharp, hãng chiếm 9% dù gần như vô danh bên ngoài Nhật Bản.
Sony không chỉ đang mất dần vị thế. Họ đang bị xóa sổ khỏi bản đồ.
Khi buông bỏ là nước đi thông minh nhất
Nếu Sony là một tân binh đang cố gắng giành lấy thị phần, những khó khăn của họ có thể hiểu được. Nhưng đây là Sony. Chúng ta đang nói về một gã khổng lồ công nghệ với di sản vô song trong lĩnh vực điện tử tiêu dùng và công nghệ hình ảnh hàng đầu thế giới. Câu hỏi không phải là liệu Sony có thể xoay chuyển tình thế hay không, mà là liệu họ có còn muốn làm điều đó nữa không.
Đã có tiền lệ cho việc biết khi nào nên rút lui. LG, từng là một trong năm thương hiệu smartphone hàng đầu, đã đưa ra quyết định khó khăn nhưng đàng hoàng là rời khỏi thị trường vào năm 2021. Họ không chờ đợi để bị đẩy ra bởi sự lỗi thời hay lợi nhuận sụt giảm. Họ ra đi theo cách riêng của mình, với một đánh giá sáng suốt về vị thế của mình trong ngành.

Hãy so sánh điều đó với Nokia và BlackBerry, những thương hiệu đã rời sân khấu trong sự níu kéo và gào thét. Cả hai đều bám víu rất lâu, xoay vòng qua các chiến lược đổi mới và các thỏa thuận cấp phép trước khi cuối cùng chìm vào quên lãng và chỉ còn là những chú thích cuối trang.
Thật không may, Sony có vẻ gần với trường hợp thứ hai hơn.
Xperia 1 VII ra mắt với mức giá đáng kinh ngạc là 1.499 Euro, đắt hơn cả các đối thủ như Galaxy S25 Ultra, những chiếc điện thoại mang lại trải nghiệm người dùng hoàn thiện hơn, độ phủ sóng tốt hơn và nhiều năm cập nhật được đảm bảo. Ở mức giá này, kỳ vọng là rất cao, và Sony đang không chứng minh được giá trị của mình.
Và rồi còn có châu Âu, nơi từng là thị trường quốc tế mạnh nhất của Sony. Vào năm 2017, họ nắm giữ 4,8% thị phần tại đây. Ngày nay, công ty dường như đang lặng lẽ rút lui, rời khỏi một khu vực từng mang lại cho họ uy tín toàn cầu.
Trong khi đó, mảng hình ảnh của Sony vẫn tiếp tục phát triển mạnh. Cảm biến máy ảnh của họ được nhiều nhà sản xuất smartphone như Apple và Xiaomi sử dụng. Có lẽ, dấu hiệu đã quá rõ ràng. Xperia không cần một lần tái định vị thương hiệu hay một sản phẩm chủ lực “cứu thế” nào nữa. Nó cần sự rõ ràng. Bởi ở thời điểm này, việc bám víu vào một thị trường ngách ngày càng thu hẹp với mức giá trên trời và những đợt ra mắt thất bại đơn giản không phải là một tầm nhìn chiến lược.
Đọc bài gốc tại đây.