Trang chủ Nhịp sống mớiChuyện cuộc sống Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng không gửi cho mẹ đẻ 1 đồng, tôi trách chị thì hôm sau nhận được cuộc gọi tàn nhẫn của anh rể

Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng không gửi cho mẹ đẻ 1 đồng, tôi trách chị thì hôm sau nhận được cuộc gọi tàn nhẫn của anh rể

bởi Admin
0 Lượt xem

Mẹ tôi bán xôi buổi sáng, ba mất sớm, bà gồng gánh nuôi 2 đứa con khôn lớn. Chị cả tôi, tên Duyên, thì lấy chồng xa, sống ở thành phố lớn.

Chị Duyên cưới được chồng giàu, làm giám đốc công ty xây dựng, nhà lầu xe hơi đủ cả. Cưới xong, chị sống luôn bên đó, thi thoảng có về chơi nhưng lần nào về cũng vội vội vàng vàng, quần áo thơm mùi nước hoa, ví hiệu cầm tay, vàng đeo kín cổ tay mà chẳng bao giờ dắt mẹ đi ăn một bữa cho tử tế.

Hồi chị mới cưới, tôi còn nhỏ, chẳng để ý. Lớn hơn một chút, mỗi lần thấy mẹ đi chợ về là ôm một đống rau úa mua rẻ của người ta gần dọn hàng, tôi lại thấy lòng chua xót. Mẹ cười bảo ăn đơn giản thôi, giữ tiền dưỡng già. Nhưng cái tuổi như mẹ, chẳng biết sống thêm được mấy năm nữa mà vẫn còn phải dè sẻn từng đồng. Tôi không cam lòng.

Có lần, tôi gặng hỏi xem chị Duyên có từng gửi tiền về cho mẹ không? Mẹ chỉ cười nói chị còn phải lo cho gia đình bên chồng, sao mà gửi cho mẹ được. Tôi nghe mà tức nghẹn, vì chị giàu lắm, chụp ảnh đi nhà hàng, đi du lịch suốt thôi.

Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng không gửi cho mẹ đẻ 1 đồng, tôi trách chị thì hôm sau nhận được cuộc gọi tàn nhẫn của anh rể- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi gọi điện cho chị, hỏi thẳng: “Chị sống như bà hoàng, anh rể làm giám đốc mà mẹ mình vẫn phải đi chợ lựa mớ rau thừa, cả tuần ăn thịt có 2 bữa, chị không thấy xấu hổ sao?”.

Chị ấp úng nói rằng chị không tiện, không muốn mang tiếng là “bào” tiền nhà chồng về cho nhà đẻ. Anh rể tính cũng không rộng rãi, mỗi tháng chị chỉ giữ một khoản cố định. Tôi hỏi sao không xin thêm, chị bảo “ngại lắm”.

Tôi buột miệng mắng chị là nhu nhược. Tôi bảo nếu tôi mà cưới vợ giàu, tôi không để mẹ mình sống khổ như vậy, dù có phải hạ mình xin từng đồng tôi cũng làm. Còn chị, được làm vợ giám đốc mà mẹ vẫn phải sống khổ thế thì chị giỏi cái gì?

Chị im lặng. Lúc đó tôi nghe được tiếng nấc nhỏ nhưng tôi không mủi lòng, mặc kệ chị mà cúp máy.

Tôi giận chị nhưng điều tôi không ngờ là hôm sau, anh rể gọi điện cho tôi, giọng khó chịu: “Cậu là em trai, không biết khuyên nhủ chị mình thì thôi, lại đi xúi bẩy làm loạn trong nhà tôi?”.

Thì ra chị về kể hết với chồng rồi nằng nặc xin anh tiền. Tôi cũng đến chịu thua sự thật thà của chị. Thiếu gì cách để xin tiền chồng, rồi giấu giếm mà cho mẹ đẻ, thế mà chị tôi… không biết phải dùng từ gì để nói về chị nữa.

Tôi vẫn còn giận chị. Nhưng cũng bắt đầu thấy bản thân mình chẳng dễ gì làm khác nếu đứng ở vị trí của chị. Tôi không biết trong căn nhà giàu kia, chị sống như thế nào, có khi vì giữ thể diện cho chồng mà phải nuốt cay đắng vào lòng không? Bản thân tôi mới tốt nghiệp cấp 3, giờ cũng đang vướng chuyện không biết nên tiếp tục đi học hay đi làm để phụ giúp mẹ đây?

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan