Trang chủ Sống khỏeLối sống Xem phim Sex Education, tôi buồn rầu khi nghĩ tới con trai: Hóa ra không phải tự dưng mà con xa lánh tôi

Xem phim Sex Education, tôi buồn rầu khi nghĩ tới con trai: Hóa ra không phải tự dưng mà con xa lánh tôi

bởi Admin
0 Lượt xem

Giống như nhiều người, tôi xem phim “Sex Education” chỉ vì tò mò. Thế nhưng càng xem, tôi càng “bỏ túi” được nhiều bí quyết để đối phó với cậu con trai đang ở độ tuổi mới lớn. Cũng vì càng xem, tôi lại càng nhận thấy mình là một người mẹ thật tệ. Hóa ra bấy lâu nay tôi luôn kiểm soát con chứ không phải quan tâm. Đó cũng chính là lý do vì sao càng ngày con càng xa lánh tôi.

Các nhân vật trong phim “Sex Education”. (Ảnh minh họa)

Xem phim “Sex Education”, tôi nhận ra mình thật tệ

Tôi đã lượm nhặt được khá nhiều bí quyết dạy con từ các nhân vật trong phim “Sex Education”. Nếu phải chọn ra một người lớn mà tôi muốn học hỏi nhất từ bộ phim này, tôi sẽ không chọn mẹ Otis hay hiệu trưởng Groff, mà sẽ chọn cô giáo Emily Sands.

Sands là giáo viên dạy Văn học Anh tại trường Moordale. Ban đầu, tôi cứ nghĩ đây là kiểu giáo viên nghiêm khắc, nguyên tắc, hay nói những câu văn vẻ, sâu cay. Nhưng hóa ra đằng sau vẻ ngoài kỷ luật là một cô giáo tinh tế và tuyệt vời đến không ngờ.

Tôi rất ấn tượng với phân đoạn cô Sands nhận ra năng khiếu đặc biệt trong môn văn của Maeve – một học sinh có hoàn cảnh rất đặc biệt. Maeve sống một mình trong khu nhà bằng container, có một bà mẹ nghiện ngập đã bỏ nhà đi từ lâu và một người anh mà cô bé chẳng biết đang sống ở nơi nào. Maeve sống cô đơn trong một vỏ bọc cứng rắn, thờ ơ với tất cả. Nhiều người có thành kiến với Maeve và cho rằng một đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như vậy sẽ chẳng làm được điều gì tốt đẹp. Thế nhưng, cô Sands là người duy nhất nhận ra tiềm năng viết lách thiên bẩm của Maeve. Cô không hề nhìn học sinh qua thành kiến. Cô tin Maeve làm được và chính cô là người động viên Maeva tham gia cuộc thi viết, mở ra cả một con đường mới cho cô học trò đặc biệt ấy.

Nhân vật Sands và Maeve trong phim “Sex Education”. (Ảnh: Netflix)

Và ở phân đoạn tôi vừa xem, khi thấy Lily – một học sinh sáng tạo – có dấu hiệu căng thẳng và bỏ bê học hành, cô Sands không la mắng mà nhẹ nhàng hỏi han, khuyến khích em mở lòng và quay trở lại với đam mê viết kịch. Lúc này, tôi đã ấn nút tạm dừng bộ phim. Tôi nghĩ tới con trai mình mà lòng chao đảo.

Tôi có một cậu con trai lớp 9. Vì có nhiều tấm gương bạn bè có con trai hư hỏng do không sát sao con ngay từ bé nên tôi đã luôn sát sao mọi thứ trong cuộc sống của con, từ ăn gì, mặc gì, học ở đâu, học ai, chơi với bạn nào, đi chơi ở đâu. Tôi luôn cố gắng hỏi han con hàng ngày về mọi thứ xảy ra trong cuộc sống của nó để tôi có thể biết được và can thiệp kịp thời mọi thứ. Ngày con bé, chúng tôi như đôi bạn thân, hàng ngày kể chuyện thầm thì, tíu ta tíu tít. Thế nhưng, không hiểu sao càng lớn thằng bé càng xa lánh tôi. Và giờ đây khi xem phim “Sex Education”, tôi đã tìm ra câu trả lời. Tôi cứ nghĩ những gì tôi làm là sự quan tâm. Thế nhưng đó là kiểm soát. Hóa ra, tôi là một người mẹ thật tệ!

Kiểm soát không phải là yêu thương

Tôi tin ở Việt Nam, có rất nhiều cha mẹ giống như tôi lầm tưởng việc giám sát từng chi tiết trong đời sống của con là yêu thương. Nhưng thực tế, đây là điều khiến con cảm thấy bị quản lý. Theo tạp chí Psychology Today, việc cha mẹ kiểm soát hành vi và tâm lý của con đôi khi có thể dẫn tới những điều tiêu cực đối với trẻ. Ví như trẻ có thể thường xuyên cảm thấy tội lỗi hoặc cảm thấy không được yêu thương nếu chúng không chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc của mình với cha mẹ. Việc kiểm soát con cũng có thể khiến con dễ bị lo lắng, trầm cảm hơn và thấy mình không được tôn trọng.

Tôi từng nghĩ, càng kiểm soát con, tôi càng an tâm. Nhưng giờ tôi hiểu: kiểm soát là cách nhanh nhất để đánh mất mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái.

Tôi không mong mình sẽ trở thành người mẹ hoàn hảo. Nhưng tôi sẽ cố gắng trở thành người mẹ biết lắng nghe, như cách cô Sands trong phim “Sex Education” đã làm với học sinh của mình. Tôi cần phải thay đổi ngay. Tôi cần để con có không gian để sống cuộc đời mình, để phát triển theo cách của riêng nó.

Tôi mong rằng một ngày gần thôi, con trai tôi và tôi sẽ lại tíu tít kể chuyện như ngày xưa. Và lần này, tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội được đồng hành cùng con bằng sự tôn trọng chứ không phải kiểm soát.

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan