Trang chủ Công nghệCNQP S-400 dễ thành “gót chân Achilles”?

S-400 dễ thành “gót chân Achilles”?

bởi Admin
0 Lượt xem

S-400 – “Lá chắn vàng” của Ấn Độ

Với tầm bắn lên tới 380 km và khả năng phát hiện mục tiêu cách xa 600 km, hệ thống phòng không S-400 của Nga là một trong những lá chắn mạnh nhất thế giới hiện nay. Được trang bị các loại tên lửa đa tầng như 40N6E, 48N6DM và 9M96E2, S-400 có thể tiêu diệt máy bay chiến đấu, tên lửa hành trình, tên lửa đạn đạo và cả máy bay tàng hình trong mọi điều kiện thời tiết.

Ấn Độ ký hợp đồng trị giá 5,43 tỷ USD với Nga năm 2018 để mua 5 tổ hợp S-400. Từ năm 2021 đến 2023, ba tổ hợp đầu tiên đã được triển khai sát biên giới Pakistan và Trung Quốc, bảo vệ các khu vực chiến lược như Jammu-Kashmir và Ladakh, nơi từng chứng kiến những cuộc đụng độ đẫm máu với cả hai nước láng giềng.

Tuy nhiên, những lo ngại gần đây cho thấy hệ thống mà New Delhi đặt kỳ vọng lớn đang đối mặt với nguy cơ bị “lật tẩy” từ chính quốc gia đồng sở hữu: Trung Quốc.

Nỗi lo của Ấn Độ

Trung Quốc cũng là một trong những khách hàng đầu tiên sở hữu S-400, với hợp đồng 3 tỷ USD ký năm 2014 và tiếp nhận đầy đủ hệ thống vào năm 2020. Nhưng điều khiến giới phân tích lo ngại là mối quan hệ ngày càng khăng khít giữa Bắc Kinh và Islamabad.

Theo Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm (SIPRI), Trung Quốc hiện cung cấp tới 81% vũ khí nhập khẩu của Pakistan trong giai đoạn 2020-2024, bao gồm tiêm kích J-10CE, hệ thống phòng không HQ-9 và cả tên lửa không đối không PL-15.

Câu hỏi đặt ra: Liệu Bắc Kinh có thể chia sẻ dữ liệu kỹ thuật nhạy cảm về S-400 với Pakistan, giúp nước này phát triển các biện pháp đối phó, từ chế áp điện tử, gây nhiễu radar, đến vũ khí siêu vượt âm?

Mặc dù chưa có bằng chứng xác thực, nhưng chỉ riêng khả năng đó cũng đủ khiến giới chức Ấn Độ “toát mồ hôi lạnh”.

Nếu Pakistan nắm được “bí mật” của S-400

Trọng tâm của S-400 là radar 91N6E Big Bird hoạt động ở băng tần L, cho phép phát hiện mục tiêu tàng hình từ 500-600 km. Hệ thống điều khiển hỏa lực 55K6E có thể cùng lúc theo dõi 80 mục tiêu và dẫn đường cho 160 quả tên lửa.

Nếu Pakistan biết được tần số radar, thuật toán điều khiển hoặc vùng mù của hệ thống này, họ hoàn toàn có thể thiết kế các đòn tấn công giả, gây quá tải radar, hoặc thậm chí dùng tên lửa tàng hình để xuyên thủng lớp phòng không.

Một ví dụ rõ nét là tên lửa siêu vượt âm DF-17 của Trung Quốc – thứ vũ khí được đồn đoán là Pakistan đang muốn sở hữu. Với tốc độ trên Mach 5 và khả năng cơ động trong pha bay cuối, DF-17 có thể xuyên qua hầu hết các hệ thống phòng không hiện nay – kể cả S-400, nếu biết rõ cơ chế đánh chặn của nó.

Nga im lặng, Ấn Độ bất an

Mặc dù hợp đồng S-400 có điều khoản cấm bên mua chuyển giao dữ liệu hoặc công nghệ cho nước thứ ba, nhưng việc kiểm soát điều đó là gần như bất khả thi. Nga, trong bối cảnh đang vướng vào xung đột tại Ukraine, khó lòng giám sát chặt chẽ hoạt động của Bắc Kinh, nhất là khi hai nước đang xích lại gần nhau hơn vì cùng “phòng tuyến” trước phương Tây.

Ấn Độ thì đang chịu thiệt, hai tổ hợp S-400 cuối cùng bị chậm giao đến tận 2026 do chuỗi cung ứng bị gián đoạn. Cùng lúc, New Delhi phải đối mặt với viễn cảnh Trung Quốc – nước đã triển khai J-20, H-6K và các UAV tàng hình sát biên giới, sẽ chia sẻ dữ liệu S-400 cho đồng minh Islamabad.

Nếu điều đó xảy ra, Ấn Độ không chỉ mất lợi thế phòng không mà còn bị đẩy vào thế “bắt buộc phải phản ứng”, có thể bằng cách tăng cường mua vũ khí từ phương Tây như F-15EX, Patriot PAC-3 hay thậm chí cả hệ thống Iron Dome từ Israel.

S-400 chỉ là phần nổi

Nam Á giờ đây không còn là cuộc chạy đua số lượng, mà là trận chiến về công nghệ và thông tin. Một hệ thống phòng không dù tối tân đến đâu cũng có thể trở nên vô dụng nếu đối phương hiểu rõ điểm yếu của nó.

Trung Quốc, với vị thế là nhà xuất khẩu vũ khí lớn thứ tư thế giới, đang thể hiện khả năng “định hình trận địa” qua các thương vụ với Pakistan. Nhưng chia sẻ dữ liệu S-400,, nếu có, sẽ là bước leo thang nguy hiểm, đe dọa cán cân chiến lược trong khu vực.

Về phần mình, Ấn Độ không thể ngồi yên. Trong kịch bản xấu nhất, họ buộc phải đẩy mạnh phát triển hệ thống phòng không bản địa như XRSAM, tăng cường tích hợp dữ liệu từ vệ tinh, máy bay cảnh báo sớm và UAV trinh sát để bù đắp bất kỳ điểm yếu nào của S-400.

Không ai xác nhận Trung Quốc đang chia sẻ dữ liệu S-400 với Pakistan, nhưng cũng không ai dám chắc điều đó không xảy ra. Với một hệ thống phòng không trị giá hàng tỷ USD và mang tính sống còn như S-400, chỉ một “rò rỉ” nhỏ cũng đủ khiến Ấn Độ phải tái cấu trúc toàn bộ chiến lược phòng không.

 (Theo Bulgarianmilitary)

Đọc bài gốc tại đây.

Bài viết liên quan