Vừa qua, trong cuộc trò chuyện với MC Phan Đăng, NSND Lan Hương đã tiết lộ về một số trường hợp diễn viên trẻ ngạo mạn trong nghề.

NSND Lan Hương
Cô nói: “Có một số bạn đi học ở nước ngoài, ở Mỹ, ở Hollywood về áp những cái bạn học vào việc dàn dựng của đạo diễn ở đây. Ví dụ, đạo diễn yêu cầu chỗ này diễn thế này, chỗ kia diễn thế kia, bạn đó bật lại đạo diễn ngay, kêu là không, chỗ này phải như này, chỗ kia phải như kia. Bạn ấy cố thể hiện rằng những thứ bạn ấy học ở nước ngoài cần được áp dụng vào đây, phải theo bạn ấy.
Thực ra, điều bạn ấy làm không sai nhưng cách làm chưa đúng. Cách bạn ấy đưa vấn đề ra không phù hợp. Bạn cần đưa vấn đề sao cho người đạo diễn và chính bạn dung hòa được với nhau, chứ không phải phản bác hoàn toàn đạo diễn.
Có thể người đạo diễn học ở Việt Nam thì không biết những cách làm mới như vậy. Nhưng bạn phải hiểu rằng, người đạo diễn ở phim hay sân khấu là người tổng chỉ huy, khái quát lại toàn bộ câu chuyện và chịu trách nhiệm về nội dung.

Còn phần diễn của bạn chỉ chiếm bao nhiêu phẩn trăm trong vở diễn, bộ phim thôi. Người ta không đòi hỏi bạn phải diễn tới 100%. Ví dụ, người ta chỉ cần bạn diễn cảnh giận dữ ở một mức độ thôi, không cần diễn tới mức cao hơn.
Người đạo diễn là người tổng chỉ huy, chịu trách nhiệm cho cả vở diễn. Thành công là của cả tập thể chứ không của riêng ai. Nếu bạn đặt cái tôi của bạn quá cao sẽ rất mệt cho tập thể đó.
Thậm chí, tôi nhìn thấy có những bạn quá tự tin vào bản thân mình và làm hỏng cả một bộ phim, đổ cả một tác phẩm, không đạt được như kịch bản.
Tôi nói thẳng luôn, khi bạn đặt cái tôi quá cao sẽ khiến cả bộ phim hỏng vì bạn. Người ta nói, lý thuyết phải đi đôi với thực hành. Những gì bạn học ở trường không giống như thực tế. Thực tiễn làm việc nó có nhiều cái khác lắm.
Ví dụ, có bạn đi học nước ngoài về điều chỉnh máy quay rất chuyên nghiệp, thuần thục, lên xuống máy từng bước. Nhưng nếu bạn làm thế thì người diễn viên mệt lắm, vì vừa diễn vừa phải đếm bước để đúng góc máy, phải vẽ trong đầu các góc quay, để sao cho không di chuyển lệch máy, dẫn đến đầu óc bị phân tâm, không diễn trọn cảm xúc nhân vật được”.
Đọc bài gốc tại đây.